Chủ quản: ỦY BAN NHÂN DÂN QUẬN LONG BIÊN
Chủ quản: ỦY BAN NHÂN DÂN QUẬN LONG BIÊN
Giới thiệu đến bạn đọc những bài Thơ Hay Về Công Việc Kinh Doanh dưới đây:
Đời Tiếp ThịTác giả: Huỳnh Tấn Tài
Tiếp thị là nghề chẳng dễ đâuLàm như thân phận kẻ làm dâu.Hầu hạ trăm người vô số ýHài lòng người nọ, kẻ kia sầu
Hả dạ ông này, bà kia giậnThỏa mãn nhiều người có được đâu.Đến khi gặp chuyện, bao người chửi.Như kẻ giữa đời biết về đâu?
Thôi thì cam chịu cho người mắngNhịn chút thôi mà, có sao đâu.Trót mang cái nghiệp chiều trăm họTrả nợ cho người đến dài lâu…
Thơ Nghề SaleTác giả: Nguyễn Quốc Trung
Bán hàng khó lắm ai ơi,Có ai hiểu hết cuộc đời hôm nay?“Bán hàng da mặt phải dày”Đôi chân phải dẻo, đôi tay phải nghềBán hàng phải biết uống BiaBiết cách nói chuyện, biết chia đúng vùngBán hàng không nói lung tungBiết nghĩ chiến lược, biết bung kịp thờiBán hàng phải nói nước đôiBiết Khách hàng thích, biết nơi nào cầnPhải biết lường trước xa gần,Phải biết tiết kiệm, nợ cần phải thuBán hàng là nghiệp lãng duSuốt ngày rong ruổi, thu – chi bộn bề…Ai ơi trên cõi đi về,Bao nhiêu người thích, người mê bán hàng!
Phụ nữ làm kinh doanhTác giả: Chưa rõ
Đã có nhiều bài thơ về nữ doanh nhânVí von họ như người tìm đường đi trong biển nướcTên chặng đường dài, vất vả, gian truân.Vẫn miệt mài, lần tìm đi từng bước.
Chẳng học gì đã làm kinh doanh trước.Doanh nghiệp có rồi, nay cắp sách học sau.Trang giấy hồng, sách, bút, lại cùng nhau.Lớp chúng tôi, giám đốc toàn phụ nữ.
Lúc ở nhà được gọi là “bà chủ”.Phải lo toan cuộc sống thường ngày.Nào chồng, nào con, nào ngọt đắng, chua cay.Chúng tôi cũng như bao người khác.
Nhưng duy chỉ một điều đặc biệt.Trên vai gầy thêm một gánh giang sơn.Tháng tháng, ngày, ngày, trăn trở, tính toan.Làm sao đây để vẹn tròn đôi ngả.
Gia đình, công ty là tất cả.Lẽ sống, tình yêu, hạnh phúc cuộc đời.Ngày nắng đẹp, hay dù có mưa rơi.Vẫn vượt lên để hoàn thành kế hoạch
Nào đầu vào, đầu ra, nào chỉ tiêu, doanh số.Sản phẩm, thị trường, đối tác, nhân viên.Bộn bề những vất vả lo toan.Suốt đêm dài không sao tròn giấc ngủ.
Bà bè đùa gọi chúng tôi là “khổ chủ”.Gánh sơn hà sao vẫn cứ mộng mơ.Rất yêu đời và cũng thích làm thơ.Hát tình ca, điệu săm pa đẹp quá!
Mỗi sớm dậy nhìn nhanh hoa, ngọn lá.Thấy lòng mình rạo rực niềm vui.Những người bạn nữ các ngả xa xôi.Là giám đốc nay trở thành bạn học.
Bao ý đẹp lời hay ấp đầy trang sách,Kiến thức ngấm lòng, như sa mạc gặp mưa.Cẩm nang đầy, sáng, tối, sớm, trưa.Luôn bên mình trên con đường đã chọn.
Rất tự hào phụ nữ làm doanh nghiệp,Tạo việc làm cho mỗi công nhân.Lợi nhuận công ty, dành bớt một phần.Lập các quỹ gửi làm từ thiện.
Phụ nữ chúng tôi – Những người đặc biệt.Giúp ích cho người, xây hạnh phúc cho ta.Trong tâm hồn từ thăm thẳm sâu xa.Mong cuộc đời nhiều cảm thông chia sẻ.
Buổi học hôm nay, vì tắc đường đến trễ.Xin lỗi thầy, rút kinh nghiệm lần sau.Rồi ngày mai, lại muộn, nguyên nhân chẳng giống nhau.Đón con về, gửi ai, giờ này con ơi đùng khóc.
Hãy nín đi để mẹ còn đi học.Gắng nặng sơn hà, con có hiểu không?Vất vả, nhọc nhăn, luôn xin được cảm thông.Sự sẻ chia của đấng mày râu người hỡi!
Và này mai mong cuộc đời thay đổi.Trái chín vườn xuân, hạnh phúc ngọt ngào.Sáng lung linh, lấp lánh trời sao.Quả ngọt, hoa thơm, xin tặng đời tất cả.
Thương trường, hôm nay, chịu nhiều gian khổ.Bản lĩnh phi thường, giọt nước mắt vẫn rơi,Là giám đốc phụ nữ chúng tôi.Vẫn vá may, từng đường kim mũi chỉ.
Thức trắng hoài, những đêm dài không ngủ,Doanh số, thị trường cũng ngấm lạnh mùa đông,Một thoáng buồn, trong tĩnh lặng mênh mông.Vẫn nhớ “ai”như “đông về nhớ rét”.
Phụ nữ chúng tôi, những con người rất thật.Yêu trái, yêu hoa, yêu đất, yêu người.Thầm lặng hy sinh, mang hạnh phúc cho đời.Dâng tất cả vào tình yêu cuộc sống.
Đời giá lạnh, những vẫn nồng làn hơi ấm.Nữ doanh nhân vững bước thương trường.Xin dâng đời tất cả yêu thương.
Mời bạn đọc tham khảo thêm 🌟 Thơ Về Kinh Doanh 🌟 buôn bán
Nhất định đừng bỏ lỡ tập Thơ Vất Vả Mưu Sinh Đầy Cảm Xúc và sâu sắc dưới đây, cùng tham khảo ngay nhé!
Dòng Đời Mưu SinhTác giả: Tấn An
Cơm áo gạo tiền cứ mãi miết cuốn ta điQua ký ức xa xăm của một đời người phiêu bạtĐêm trăng sáng ngọt ngào tiếng à ơi của Bà, của MẹNgoài khung cửa, bầu trời thoáng đãngTôi mang theo ánh trăng vào cả giấc mơ
Cuộc sống mưu sinh nơi đất khách quê ngườiTôi đành bỏ lại, tiếng dế ẩn mình trong bụi chuốiVắng bóng cánh diều trên đồng ruộng mênh môngNhớ quay quắt những con đường nhỏNgồi lưng trâu vặt vẻo hát ca
Cơm áo gạo tiền cứ mãi miết cuốn đời taCao vời vợi như ký ức xa xăm của một đời người phiêu bạtTôi đã đi, cho trọn một kiếp ngườiChiều xứ lạ mưa rơi tầm tãLá trầu giang rộng đẫm ướt mưa…!!!
Cảnh Đời Mưu SinhTác giả: Nguyễn Tâm
Mưu sinh lắm cảnh tranh giànhMiếng cơm có được cũng hành tấm thânDòng đời xô đẩy tham sânĐua nhau lặn ngụp ai cần ai không
Nay nhìn miếng thịt bu đôngKẻ năm người bảy nực nồng hôi tanhHọ hàng chú bác chị anhRối ren lợi lộc mà sanh oán thù
Dạ đen con mắt cũng mùBao nhiêu tình nghĩa thổi phù ra troTrẻ thời học đạo chữ nhoĐến khi lớn xác chẳng cho ra dùng
Ôi chao thế sự hãi hùngTrăm quan mua lấy con khùng thằng điênTrong nhà việc nhỏ mà yênNgoài đường chuyện lớn lo tiền là xong
Nói cười hóng hớt phong longNghĩ suy nhân cách đau lòng sĩ phuĂn bòn nơi chốn am tuĐọc câu kinh kệ có bù nợ vay
Đắp mền ru giấc ngủ sayBỏ quên những lúc đọa đày trần laoNhọc công tốn sức trèo caoChỉ nhìn thấy lũ cào bào háo ăn
Há mồm miệng thú môi răngNhét đầy cái bụng to căng rã rờiTiếc thương kêu thấu ông trờiTa mang kiếp nạn cảnh đời mưu sinh !
Đời ngược xuôiTác giả: Tùng Trần
Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôiĐã nếm đủ vị đời trong nước mắtDù cố gắng nâng niu và lượm nhặtTừng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa maiLuôn mang đến những đắng cay hờn tủiCó nhiều khi âm thầm tôi tự hỏiMình đã sai và lầm lỗi chổ nào
Mà kéo dài theo năm tháng khổ đauBước chênh chao trên đường đời mấp méKiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻChẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâuLà số phận không thể nào thoát đượcNên dẫu có bốn ba đời xuôi ngượcMãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi?
Tâm sự đời làm thuêTác giả: Lăng Khải
Phận làm thuê sầu nơi viễn xứBởi quê nghèo chẳng đủ mưu sinhRời xa mái ấm gia đìnhXa người em nhỏ bóng hình thân quen
Ở nơi này từng đêm tôi nhớÁnh Trăng quê cái thuở xa vờiMột mình đất khách chơi vơiThương quê, nhớ mẹ phương trời cố hương
Bao vất vả con đường xa xứNhững nỗi niền biết tỏ cùng aiCuộc đời phía trước còn dàiChỉ mong có được tương lai sáng ngời
Dù cuộc sống nổi trôi sương gióVẫn dặn lòng phải cố bước quaĐương đầu gian khó phong baKhó khăn, vất vả, dạy ta trưởng thành.
Nhà nghèo nên em đi làm thuêTác giả: Mây Nguyễn
Em là cô gái nhà quêĐi ra thành phố làm thuê lấy tiềnCái nghèo đói khổ triền miênNên đành phải chịu luỵ phiền người ta.
Vì đâu? Em phải xa nhàRời cha bỏ mẹ để ra trường đờiLàm công khổ lắm người ơiSáng thì cháo loãng cầm hơi tới chiều.
Lương thì chả được bao nhiêuĐêm nằm thương mẹ mỗi chiều ngóng conAi mà chả muốn lầu sonNhưng đành phải chịu vì con nhà nghèo.
Lỡ mang số kiếp bọt bèoNên là chẳng dám đua theo mọi người!Chỉ mong duyên phận mỉm cườiCho em được sống thảnh thơi an nhàn.
Kiếp người có hợp có tanTrước sau em sẽ về làng quê emSống cùng với mẹ bình yênQuanh năm suốt tháng được bên mẹ hiền!!
Đừng bỏ lỡ chùm 💚 Thơ Hay Về Cuộc Sống 💚 mưu sinh
Gợi ý thêm cho bạn đọc chùm Thơ Thất Nghiệp Ngắn và đem đến nhiều cung bậc cảm xúc dưới đây, đón đọc ngay nhé!
Bài Thơ Thất NghiệpTác giả: Lê Anh
Ta thất nghiệp lang thang ngoài phốTúi không tiền nên mặt buồn thiuHơn nửa đời như ngày mới đếnĐếm thời gian nghĩ phận hẩm hiu
Quần áo cũ bay mùi xú ẩmĐế giày thô mòn lệch hai bênDăm thằng bạn hợm người, khinh bạcLàm người dưng, người lạ không quen
Những đèn màu lạnh lùng chớp tắtNhìn ta qua, che miệng cười ruồiNhững cửa hàng ngập ngừng treo bảngChờ ta qua, buông giọng mời lơi
Mặt trời ẩn vòng tròn lửa đỏChụp thế nhân như chụp con mồiNắng trên đầu làm ta khàn cổNhấp môi khô mằn mặn mồ hôi
Ta bụng đói, ruột cào lên miệngBước chân đi in dấu đường dàiThấy tai ương hiện mờ trong mắtBóng nhà cao che khuất tương lai
Bao tòa nhà xứ người khép kínDấu cuộc đời sau mỗi bức tườngTa nghĩ đến những hình nhân lạKhông màu da, không cả quê hương
Ai thức trắng thâu đêm, suốt sángTa thất nghiệp suốt tháng, quanh nămNghĩ giận mình sống đời viễn xứXứ sở này, lầm đất dung thân !
Nhưng có lẽ, ta đang mùa hạnNơi tận cùng tất biến mầm sinhTrong đau thương có niềm an lạcSau Triệt – Tuần sẽ thấy bình minh
Đời vẫn thế, muôn loài vẫn thếCó nghĩa gì một cuộc tuần hoànSau cơn mưa trời sẽ bừng sángCái gì còn lại với thời gian ?!
Ta thất nghiệp mấy ai biết đếnKhông tha nhân cho mượn tiền tiêuTa tự ái không thèm xin xỏNghèo thì nghèo, ta cứ lêu bêu
Ta thất nghiệp lâu rồi chợt muốnChuyển thay nghề thi sĩ làm thơMang chữ nghĩa thánh hiền ra độNhưng còn e ngại tiếng gần xa
Ta thường vẫn lấy thơ làm bạnThơ là nguồn tác động hồi sinhTa không thể bán thơ đổi gạoVì trong thơ là cả chân tình
Ta thất nghiệp chưa tìm ra việcLại lo toan các chuyện bao đồngVợ con buồn loanh quanh than thởTa cũng buồn vì phải ở không
Ta thất nghiệp Ừ ! Ta thất nghiệpTa không tiền nhưng có tâm thiêng.
Bài thơ thất nghiệpTác giả: Chưa rõ
Đầu đường Xây dựng bơm xeCuối đường Kinh tế bán chè đỗ đenNgoại thương mời khách ăn kemCạnh anh Nhạc viện thổi kèn đám maNgân hàng ngồi dập đô laIn giấy vàng mã, sống qua từng ngàySư phạm trước tính làm thàyGiờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.Điện lực chẳng dám bô bô,Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.Lập trình chả hiểu thế nào,Mở hàng trà đá, thuốc lào…cho vuiNông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi“Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu”Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn…..Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồnĐang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bàiBáo chí buôn bán ve chaiGiao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.Bách khoa cũng gặp đôi lầnBuôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồngMỹ thuật thì đang chổng môngĐục khắc bia mộ, cũng mong lên đờiMỏ địa chất mới hỡi ôiSáng thồ hai sọt, chào mời mua thanThuỷ sản công việc an nhànSáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao…!Hàng hải ngồi gác chân caoBao giờ trúng số mua tàu ra khơiBác sĩ, y tá có thờiHọc xong về huyện được mời chích heo
Bài Thơ Thất NghiệpTác giả: Khiếu Long
Bỗng dưng thất nghiệp bất ngờBất ngờ đưa đến tình cớ làm thơLàm thơ nên cứ ngẩn ngơNgẩn ngơ như thưở dại khờ yêu em
Bỗng dưng thất nghiệp thật đenBạn ta nhậu nhẹt thổi kèn hát caBỗng dưng em lại bỏ taBỏ ta trên nỗi thật thà mê say
Bỗng dưng thất nghiệp lại mayTa đi buôn kiếp đọa đày buồn thiuMùa đông phố chợ hắt hiuTình ta đem bán dập dìu ngừoi mua
Bỗng dưng thất nghiệp tưởng thuaCó mấy thằng bạn cũng hùa theo taBỗng dưng ta được làm ChaGiáo đừơng náo nhiệt em là cô dâu
Bỗng dưng thất nghiệp về đâuDòng sông vẫn chảy bên cầu nứoc trôiTình đời vẫn bạc như vôiCũng như em đến , đến rồi lại đi
Bỗng dưng thất nghiệp tình siTa nghe lá cỏ thầm thì gọi nhauBỗng dưng tim lại trở đauĐau như bến cảng nhớ tàu đi xa
Sinh viên thất nghiệpTác giả: Sóng Xô Bờ
Kiếp nam nhi bây giờ tay trắngSống cơ hàn tiền chẳng có tiêuLại còn đếch thấy người yêuĐẹp trai số khổ bao điều xót xa.Tôi tên Sóng, quê nhà Phú ThọBưởi Đoan Hùng, lắm cọ trè xanhSinh viên tôi gắng học hànhRa trường thất nghiệp tan tành ước mơ.Theo Xây Dựng, nên giờ xách vữaLấy thêm bằng, xé nửa vứt điHọc xong vẫn chẳng biết gìToàn đưa lý thuyết em thì bó tay.Cho biết trước, như này không họcMất thời gian khó nhọc thầy uTiền kia nhà nước đâu bùDạy ra mấy nẻo, cô ngu hơn trò.
Nhận bằng tốt nghiệp cử nhânĐỏ tươi xuất sắc sao đần mặt raBằng này công mẹ ơn chaCông ta đèn sách xa nhà vài nămTính tiền..bạc triệu vài trămMẹ cha vất vả ăn nằm chẳng ngonHi vọng dành cả vào conCủ khoai cân sắn góp dồn cố nuôiƯớc mơ cháy bỏng đổi đờiTương lai rực sáng khác thời mẹ chaKhông còn sãi quét lá đaMình có tri thức phải là khác xưaKhông sợ sớm nắng chiều mưaĐầu trần chân đất kéo bừa thay trâuBớt đi vai áo bạc màuDầm mưa dãi gió héo sầu tấm thânƯớc mơ cháy bỏng hiện dầnCầm bằng chói đỏ đỗ phần hạng ưuTự tin dấn bước phiêu lưuVác đi xin việc ….chịu nhiều ..đắng cay…!!!Công chức..từ chối thẳng tayTao đông con cháu chúng mày ..là chi !!!Bằng đỏ tao có thiếu gìÔng mua một mớ ..vứt đi ..còn thừa!!Đắng lòng tìm chỗ vừa vừaHồ sơ vứt xó vì chưa đúng ngànhThôi tìm doanh nghiệp cho lànhNhận ngay..thử việc…lương anh..phụ hồ…!!!Còn thua xa bác xích lôThua em bán báo bên bờ Hồ TâyThua ngay chú bé đánh giầyThua em bé nhỏ bao đầy ve chai….,Bước chân hụt hẫng đường dàiTan dần giấc mộng tương lai đổi đờiLê thân mệt mỏi rã rờiPhụ lòng ước vọng một đời mẹ chaThương nền giáo dục nước nhàĐầu vào chói loá đầu ra nhói lòngThoát nghèo vẫn chỉ ước mongĐành ôm con chữ về đồng theo chaChờ cho trạch leo ngọn đaSáo xuống sông đẻ để ta lên ngườiKhi đó bằng đỏ gặp thờiThảnh thơi cưỡi hạc về trời …quy tiên…!!!!
Đón đọc thêm tập 🔻 Thơ Về Cuộc Sống Khó Khăn 🔻 bế tắc